Carl Jackson bắt đầu làm công việc của một người xách gậy golf ở Masters từ năm 1961, đã 53 năm trôi qua và đây là lần cuối ông xuất hiện ở giải đấu tại Augusta.
|
Carl Jackson (trái) bên cạnh người đồng hành lâu năm Ben Crenshaw. Ảnh: Internet. |
Khi còn là một cậu bé, Jackson thường bơi và câu cá ở Augusta. Ông mang theo chảo và bếp lò để để nấu ăn ngay trên những bờ cỏ ở đây.
Năm 1961, khi mới 14 tuổi, Jackson bắt đầu làm caddie ở Masters. Khi ấy, ông đồng hành cùng Billy Burke, nhà vô địch US Open 1931.
“Tôi sẽ nhớ không khí ở Augusta. Đến lúc nói lời tạm biệt, tôi không biết cách nào để đối mặt với chuyện đó”, Jackson bộc bạch. Carl Jackson là một trong những người tham gia vào việc chặt hạ cây Eisenhower nổi tiếng vào năm ngoái.
Ben Crenshaw, người mà Jackson đã đồng hành từ năm 1976 và từng giành danh hiệu Masters năm 1984, 1995 cũng sẽ xuất hiện lần cuối với tư cách golf thủ tại giải đấu năm nay.
Thứ sáu tuần này, hai người đàn ông gắn bó với nhau nhiều năm sẽ cùng nhau cảm nhận không khí của Masters lần cuối. Họ sẽ cùng nhau đánh những cú Amen Corner lần cuối. Jackson có thể sẽ dừng chân trên cầu Hogan và hít thở một lần nữa mùi của những chú cá. Cả hai sẽ cùng lái xe qua Magnolia Lane và đi vào lịch sử Augusta. Như cách mà Crenshaw nói, Augusta đã trở thành một thứ quá nhiều ý nghĩa.
Thời chủ nghĩa phân biệt chủng tộc còn phổ biến, Augusta là nơi từng chứng kiến câu nói của Clifford Roberts, đồng sáng lập ra khu CLB golf Augusta: “Miễn là tôi còn sống, tất cả những golf thủ đều là người da trắng, tất cả caddie là người da đen”. Roberts tự sát năm 1977 và hai năm sau đó, Lee Elder trở thành golf thủ da đen đầu tiên thi đấu ở Masters.
Tuy nhiên, ít nhất thì Augusta là nơi từng giúp nhiều cậu bé da đen kiếm tiền. “Đó là thời điểm mà tôi cần tiền để phụ giúp gia đình”, Jackson kể lại. Người đàn ông 68 tuổi nhớ về thời thơ ấu khi ông lớn lên ở ngọn đồi Sandy tại đây. Mẹ ông là một hầu gái với tám người con.
“Lần đầu tiên tôi làm caddie ở đây là vào năm 1960. Khi ấy tôi 13, bảy anh em của tôi đều từng làm caddie ở đây ít nhất một lần. Chúng tôi chơi golf rất nhiều. Nhưng trước năm 18 tuổi, tôi không thể chơi golf ở đâu tại Augusta, kể cả những sân chơi công cộng. Do đó, tôi phải đến các sân chơi hoặc bãi cỏ để vui đùa”, Carl Jackson kể lại.
|
Khoảnh khắc Carl Jackson ôm Ben Crenshaw ăn mừng danh hiệu vô địch năm 1995
là hình ảnh nổi tiếng trong lịch sử Masters. Ảnh: Internet. |
Năm 1961, Jackson bắt đầu đồng hành cùng ông chủ tương lai của CLB Jack Stephens, một người trả công hậu hĩnh. Nhưng cựu Tổng thống Dwight D. Eisenhower, một thành viên của CLB Augusta National không mấy hài lòng với sự sắp xếp này.
“Tướng Eisenhower nghĩ tôi còn quá nhỏ để làm việc ở đây, điều đó gây ra chút rắc rối cho CLB. Họ đã định đuổi tôi đi nhưng ngài Stephens đã can thiệp để giúp tôi có một khóa học tại nhà”, Jackson nhớ lại.
Đó cũng là năm Jackson bước vào vòng chuyển động của Masters. Người bạn đồng hành đầu tiên của ông là Billy Burke, người đã chỉ bảo cho ông những điều đầu tiên về caddie. Năm 1964, Jackson làm việc cùng Bruce Devlin, người sau đó về thứ tư sau nhà vô địch Arnold Palmer.
Sáu năm sau, Jackson đồng hành cùng golf thủ xuất sắc đến từ Nam Phi Gary Player. Vào năm 1966, Player từng đưa ra những phát biểu ủng hộ Chủ nghĩa phân biệt chủng tộc và người thay thế Jackson sau đó ở Masters 1970 Ernest Nipper từng phải bỏ cuộc vì nhận những lời dọa giết.
“Tôi biết tôi có thể gặp nguy hiểm nhưng Gary Player là một golf thủ đẳng cấp thế giới, tôi có cơ hội chiến thắng tại Masters và rất cần số tiền đó. Thế nên tôi đồng ý. Cả giải đấu đó, bên cạnh tôi luôn có nhân viên hỗ trợ đặc biệt, thậm chí thỉnh thoảng là bên trong những sợi dây thừng”, Jackson nhớ lại.
“Ngoài Player nói với tôi tất cả những điều ông ấy muốn tôi làm là giữ mọi thứ gọn gàng, giữ những quả bóng của ông ấy và gậy sạch sẽ. Nhưng trước khi giải đấu diễn ra, ông ấy đã đề nghị tôi đưa ra những lời khuyên.
Sau khoảng 27 lỗ đầu tiên, tôi cũng tham gia đọc đường bóng. Chúng tôi tiến đến lỗ 72 một cách tốt đẹp. Tôi đề nghị ông ấy dùng gậy iron 5 nhưng ông ấy nói rằng mình đang cảm thấy hào hứng và dùng gậy iron 6. Player tiến đến bunker và bỏ lỡ cơ hội đánh play-off ở hố số 18. Billy Casper sau đó vượt qua Gene Littler chỉ bằng một gậy để vô địch”, Jackson kể lại.
Stephens là người đã ngăn cản Jackson và Ben Crenshaw hợp tác vì nghĩ cả hai đều là người rụt rè. Nhưng cuối cùng, sự kết hợp của hai con người thầm lặng lại mang đến thành công.
|
Tiger Woods (phải) là golf thủ Mỹ gốc Phi đầu tiên chiến thắng tại Masters. Ảnh: Internet. |
Trong năm đầu tiên làm việc cùng nhau, Crenshaw xếp thứ hai sau Ray Floyd nhưng thành công lớn nhất đến từ mối hợp tác giữa hai người là chức vô địch Masters 1984 và 1995. Đó là hai khoảnh khác nổi tiếng trong lịch sử của Masters và giữa hai người đã tồn tại một mối quan hệ hơn cả golf thủ và caddie.
“Trước giải đấu năm 1995 không lâu, thầy của Ben Harvey Penick qua đời. Mọi thứ đã không được suôn sẻ với Ben. Trong buổi tập hôm thứ hai, tôi đi lối tắt đến để nhìn Ben tee bóng. Và rồi tôi nghĩ: Ben, ông trông như đang chơi hockey. Vì thế tôi đề nghị bỏ hố thứ chín và đi đến khu vực hồ. Tôi đã đưa ra nhiều lời khuyên và một số hữu ích với ông ấy. Khoảnh khắc chiến thắng tại Augusta 1995 là ký ức đẹp nhất ở Augusta, chắc chắn rồi. Và bức ảnh chụp chúng tôi ôm nhau ăn mừng là thứ đầy giá trị nằm trong nhà tôi bây giờ”, Jackson kể lại.
Crenshaw mới đây phát biểu: “Tất cả những thứ tôi đạt được ở Masters, tôi nợ Jackson”. Đáp lại, caddie 68 tuổi nói: “Tôi nợ Ben cả cuộc đời. Nếu có thể dùng thứ gì để đáp lại, tôi sẽ rất vui”.
Tại Masters năm nay, sẽ có ít người da đen xuất hiện hơn ở Masters khi Jackson lần đầu góp mặt. Năm 1983, Masters bãi bỏ quy định golf thủ phải dùng caddie của CLB. Dù Crenshaw vẫn tin tưởng Jackson, nhiều golf thủ đã chuyển sang sử dụng caddie quen thuộc của mình. Điều này làm cho những người da đen ngày càng ít xuất hiện tại Augusta.
Năm 2012, chỉ có duy nhất một caddie da đen tại PGA Tour. Nó đã trở thành một nghề hấp dẫn với sinh viên mới ra trường hoặc bạn bè của các golf thủ. Hầu hết họ đều là người da trắng và những năm qua, bản sắc đến từ những người da đen ở Masters dần phai nhạt.
“Đầu thập niên 1970, nhiều caddie vẫn muốn hoàn thành thủ tục lựa chọn của CLB bằng mắt thường. Nhiều người, trong đó có thầy của tôi Pappy Stokes không thể thích ứng để dùng sách yardage”, Jackson kể lại.
Năm 1997, Tiger Woods trở thành golf thủ da đen đầu tiên chiến thắng tại Masters. Điều đó tạo ra một sự thúc đẩy tài chính mạnh mẽ cho làng golf thế giới. Nhờ có Woods mà nhiều caddie da trắng có thể nhận mức lương hàng trăm nghìn đôla hiện nay.
Nhưng sau gần hai thập kỷ giành được major đầu tiên và hơn năm thập kỷ kể từ khi cố golf thủ Charlie Sifford trở thành người Mỹ gốc Phi đầu tiên gia nhập PGA Tour, Tiger Woods vẫn là golf thủ người Mỹ gốc phi duy nhất tại Masters năm nay.
Jackson nhớ lại rằng khi xem những cú tee của các golf thủ, ông từng mơ về một ngày mình được mời thi đấu tại Masters. Khi ấy, tất cả những người bạn ông từng đồng hành sẽ chứng kiến màn tee của ông bên cạnh Tiger Woods và Jack Nicklaus.
“Tôi là người cuối cùng thực hiện cú đánh. Tôi vượt qua bunker và những tiếng reo hò vang lên, tôi là người chiến thắng tại Masters”, Jackson vui vẻ tưởng tượng.
Cậu bé ngày nào dạo chơi trên những thảm cỏ tại Augusta giờ đã trở thành một ông già 68 tuổi. Đã đến lúc nói lời tạm biệt, Carl Jackson sẽ không bao giờ quên màu xanh ở Augusta từ những thảm cỏ, chiếc Áo khoác xanh và thời tuổi trẻ đầy nhiệt huyết bên cạnh những golf thủ danh tiếng.
tinthethao.com.vn